Có không anh tình yêu từ những con hạc giấy
Đêm đêm em thức xếp một mình
Liệu những cách hạc mong manh và bé nhỏ
Có mang anh về lại bên em?
Có những khi nỗi nhớ chẳng gọi thành tên
Em mơ thấy anh nơi cuối con đường thăm thẳm
Em đuổi theo mà chẳng thể nào bắt kịp
Chỉ thấy một chân trời toàn hạc giấy mênh mông
Ngơ ngác và lẻ loi
Như em…Sau cơn mơ em lại về bên những con hạc giấy
Cố thắp lên niềm hi vọng mỏng manh
Những con hạc giấy cứ ngày một nhiều thêm
Mà sao… anh vẫn xa em!
Bất chợt em thèm có anh ở bên
Chỉ để hỏi điều làm em trăn trở
"Có không anh tình yêu từ những con hạc giấy?"
Chắc anh không biết và… em cũng thế
Để đêm đêm
Em lại xếp hạc giấy
Một mình…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét